Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

Trên Sóng



Khi vui tự nhủ lòng rằng
Niềm vui này chẳng thường hằng bền lâu.
Vốn xưa Vui bạn với Sầu
Như tia nắng đã in màu hạt mưa.

Lúc buồn, chẳng thiết đuổi xua
Buồn ni rồi cũng đong đưa, vô thường,
Nhìn cho thấu rõ, tận tường
Vui, buồn tan dưới cội nguồn Chân Như...

Con Tâm này vốn huyễn hư
Cưỡi trên sóng bạc lắc lư.. ta về! (*____*)


Thích Tánh Tuệ
(Nepal đầu Hạ 2014.)
Theo Thư Viện Hoa Sen
Sưu tầm: Hanh Nghiêm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét