Thứ Hai, 6 tháng 2, 2017

Mẹ ơi!



Mẹ ơi! Đầu nỗi nhớ
Lữ khách chạnh lòng đau
Cánh hạt mẹ bơ vơ
Cô đơn miền cát lạnh.

Mẹ ơi! Nhớ ngày xưa
Trở trời con cảm lạnh
Thân mẹ làm chăn ấm
Tay mẹ làm gối thương.

Mẹ thức trắng đêm trường
Lòng mẹ rộng mênh mông
Mắt thương nhìn con trẻ
Sưởi ấm trời giá đông.

Mẹ ơi! Con đau lòng
Vào một ngày giá băng
Mẹ đi giữa trời đông
Giá băng sầu vạn nẽo.

Mẹ ơi! Biền biệt xa
Tình mẹ như biển cả
Nay thời thì còn đâu
Mắt con đang ngấn lệ
Nhìn phương trời xa xăm.
Mẹ đi xa thăm thẳm
Bao mùa đông đi qua
Chắp đôi tay con nguyện

Phương trời xa biền biệt
Mẹ về cõi bình yên
An vui miền đất Phật.

NAM MÔ BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM!
Kính dâng hương linh mẹ !
Thích Nữ Nguyên Bích.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét