Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Trăng Thiền

Thi nhân trong túi rỗng không
Ngắm trăng đỡ dạ tìm giòng sông thơ
Bất cần đời tựa giấc mơ
Ném đi hư ảo tình hờ thế nhân
Sắc không, không sắc phù vân
Ham chi mà để bụi trần vương theo
Oan khiên sao mãi còn đeo
Trái tim chai đá đã treo cửa thiền
Người cười rằng bảo ta điên
Biết đâu ta trốn muộn phiền cho tâm
Tiếng chuông cảnh tỉnh gọi thầm
Mượn dòng kinh kệ hương trầm để say
Tranh danh đoạt lợi mặc ai
Ta vui chay lạt tháng ngày thong dong
Niết Bàn xa tít mù trông...
Ta tìm bờ Giác để mong nương nhờ
Trăng thiền đến tự bao giờ?
Đậu trên cành liễu để chờ người mê!!!...
              HẢI YẾN
              Ôn Lan thành -Thu 92

1 nhận xét: