Trong
Phật Giáo không có sự cưỡng bách hay bắt buộc và không đòi hỏi nơi tín đồ một
đức tin mù quáng. Từ ngoài nhìn vào, người có tánh hoài nghi sẽ lấy làm hoan hỷ
lắng nghe lời kêu gọi nên khảo sát tận tường. Từ đầu đến cuối Phật Giáo được mở
rộng cho tất cả những ai có mắt để thấy và có tâm để hiểu biết.
"Một
lần nọ, khi Ðức Thế Tôn ngự trong một vườn xoài tại Nālandā, có Upāli, một tín
đồ nhiệt thành của phái Nigantha Nātaputta (Jaina Mahāvira), vâng theo lời dạy
của Mahāvīra, vị giáo chủ, đến gần Ðức Phật với ý định duy nhất là tranh luận
và thắng Ngài. Ðề tài là lý nghiệp báo mà cả hai vị, Ðức Phật và Mahāvīra, đều
đã giáo truyền, mặc dầu quan điểm vẫn khác nhau. Sau cuộc thảo luận rất thân
thiện, Upāli minh xác rằng lý lẽ của Ðức Phật là đúng hơn, chấp thuận quan điểm
của Ngài và sẵn sàng trở thành một tín đồ Phật Giáo (upāsaka). Nhưng Ðức Phật nhắc nhở ông: “Này Upāli, về vấn đề chân
lý Ông phải khảo sát tận tường và cặn kẻ. Ðối với người danh tiếng như Ông, tốt
hơn là phải khảo sát tận tường.” Tuy
nhiên, nghe vậy Upāli càng hoan hỷ thỏa thích hơn và xin quy y, trở về nương
tựa nơi Phật, Pháp, Tăng. Mặc dầu Upāli vững chắc đặt niềm tin nơi Ngài và muốn
trở thành Phật tử, Ðức Phật khuyên ông nên tiếp tục tôn trọng và hỗ trợ các vị
thầy cũ như xưa."
(Upāli Sutta, Majjhima Nikāya, Trung Bộ Kinh, 56)
Trích "Suy Gẫm Về Phật Ngôn" của Tác Giả Pivadassi Mahāthera - Phạm Kim Khánh Dịch
Theo http:vomonthientu.org
Theo http:vomonthientu.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét