Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015

Thiền Ngôn

        

Namo Sakya Muni Buddha

… Ðối với chúng ta đang còn là những phàm phu, bản chất chúng ta vốn yếu đuối cả về trí tuệ lẫn thể xác, vì vậy, khi một việc bất hạnh, phiền não xảy ra, chúng ta như người bị trúng hai mũi tên độc: thân ta đau đớn và tâm ta cũng đau đớn. Muốn nhổ mũi tên độc trong thân, chỉ cần có thầy hay thuốc tốt là ta có thể lành bệnh, nhưng muốn nhổ mũi tên độc trong tâm thật vô cùng khó khăn, đòi hỏi chúng ta phải có một sức mạnh tinh thần phi thường, sức mạnh ấy phát xuất từ trí tuệ.

Do đó, muốn có trí tuệ, ta phải biết thân cận với người có trí để nghe pháp, tuỳ pháp và hành pháp.

Nhờ nghe pháp nhiều, tâm trí ta ngày càng được soi sáng, ta hiểu được Lý Duyên Khởi, sinh lòng tin vào Phật, Pháp, Tăng. Ta cố gắng giữ gìn giới luật, hộ trì các căn, sống thiểu dục tri túc, chế ngự không cho tham ái khởi lên, giữ vững chánh niệm tỉnh giác trong mọi sinh hoạt hằng ngày. Ta hiểu được nguyên nhân vì sao ta có mặt trong đời, vì sao ta gặp bất hạnh hay được sung sướng, vì sao cùng là con người mà lại có muôn vàn sai khác cách biệt nhau. Tất cả đều do hành động của ta, do nghiệp của ta đã tạo trong quá khứ và hiện tại.

Tâm của người hành thiền thì không chạy đây đó. 

Nó nằm yên tại một chỗ.

Khi tốt và xấu, hạnh phúc và đau khổ đến, người hành thiền chỉ đơn thuần nhận biết mà không để chúng thấm ướt tâm. 

Nói cách khác người hành thiền không dính mắc vào cái gì cả.

Đừng cố gắng trở thành cái gì. 

Đừng nhẩy vào bất cứ chuyện gì. 

Cũng đừng là một thiền sinh. 

Đừng mong giác ngộ. 

Lúc ngồi thì hãy ngồi. 

Khi đi thì hãy đi. 

Chẳng nắm giữ gì mà cũng không chống đối gì cả… 

Hãy để mọi sự tự nhiên.



Ajahn Chah


__(())__

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét