Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Nhân Quả...Quả Nhân

Bữa qua nhổ cỏ trong vườn
Nhìn giàn mướp đắng chợt vương chút buồn
Sống dai trái đắng dị thường
Hái trăm quả đắng mà dường còn sai
Quả nhân...nhân quả trả vay
Lỡ gieo nhân đắng hái hoài khổ thân
Nhân kia gieo hạt tham sân
Để rồi hái quả trăm lần chửa xong
Thương ai chết đuối giữa dòng
Nói lời sáo ngữ mà lòng đành sao
Miệng kia như thể gươm dao
Giết người đồng loại mà cầu được chi?
Nhiệm mầu lẻ đạo huyền vi
Tâm ta thì vẫn Từ Bi thương người
Nhìn lên chẳng thẹn đất trời
Nỗi oan Phật biết nên cười thứ tha
Mưu toan chiếm áo ca sa
Đường Tăng bị lũ yêu ma đón đường
Nhằm thời ma quỷ nhiễu nhương
Con đường đi đến Tây Phương nhọc nhằn
Quán Âm xuống cứu Đường Tăng
Khí yêu ngùn ngụt giăng giăng ngất trời
Thương ai nhân đắng gây rồi
Đời nay vay trả vốn lời thật nhanh
Hoa vàng, trái đắng, lá xanh
Quả kia đắng quá để dành cho ai?
                               THANH TÂM
                              Ôn Lan Thành Hè 94

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét