Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Hoa Sầu Riêng

Tặng Cô Thanh Hiền

Thế gian là bể sầu chung,
Vui chia thiên hạ còn buồn em mang,
Khi cây trổ nụ hoa vàng,
Trong ngần nhụy trắng Em: nàng tiểu thơ,
Trái sầu kết quả mơ riêng,
Người khen thơm phức,kẻ hiềm chê: hôi !
Theo dòng sinh diệt em trôi,
Sầu riêng em biết nhưng môi vẫn cười,
Chông gai cái vỏ cuộc đời,
Thâm tâm ngon ngọt thêm tươi Đạo vàng,
Hoa thì yểu điệu dịu dàng,
Tới khi trái chín trăm ngàn góc gai,
Buông mình mưa gió khó lay,
Muốn rơi tự rụng, không ai lụy phiền,
Người thương ăn riết đâm ghiền,
Chỉ dăm kẻ ghét thấy phiền nên xa,
Mặc đời, em vẫn đơm hoa,
Vòng tay ôm trọn Ta Bà: sầu chung.
                            Diệu Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét