Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Quê Hương Tuổi Thơ Và Bây Giờ




Quê hương tôi.
Tuổi trẻ tôi
đất nước tôi
tuổi thơ
vất vả
chén cơm
manh áo
ngược xuôi
trẻ thơ không chuộng đến trường
bệnh viện thiếu
trường học thưa
gia đình tôi ông bà, bố mẹ
anh em tôi và mọi người cũng chịu thế.
Ôi! bóng tối vô minh của thèm khát của ngục tù
kiềm kẹp
quyền bính
ô dù che kính.
Tôi sẽ phải còn đến còn đi
Còn đối diện, còn khóc, còn cười
Còn ước mong, còn lo sợ
Cánh cửa hi vọng là
Cháu rau nuôi lấy tương lai
một nữa đời người
tình thương đầu ngày vừa hé nở.
Bàn tay em tôi chính thực là hoa
Chăm sóc vườn nhà, chợ búa
bố mẹ sớm khuya
đừng biến bàn tay em tôi thành lửa dữ
khó xử
tư lự
toan tính
chán chường
tìm đường xa lánh người thân thương..
tôi
tôi không nói đùa đâu ngày hôm nay đẹp lắm, thật mà
hai mươi bốn giờ để sống
thật mầu nhiệm
cơ hội
để học
để chơi
để cười
để thở
để đi thăm hỏi mọi người, rảo bước mọi nơi
đơn giản là thế
tôi không cần gì hơn
hãy để cho chúng tôi hát ca, để cho chúng là những đóa hoa
chúng tôi đang ở trong cuộc đời mắt chúng tôi chứng minh điều ấy.
Đầu còn gối trên lời kinh sáng nay một cú điện thoại gọi về
Thăm hỏi
thực mà nói ai cần ai, ai phải lo cho ai?!
hiện hữu không kêu gọi sự xót thương
nhưng Anh phải là Anh là bình minh hát ca
là thảnh thơi
là tự do, không đắn đo suy tính.
Xin hãy nghe nơi đây một lời nhắn gởi, thầm lặng
và xin hãy nghe lời tôi như nghe gió thổi, như suối reo, như gà gọi sáng.
Anh về
ngồi xuống
thở nhẹ
lắng động
mỉm cười
Phật ngồi đó
có mọi người
và tôi đây
thỉnh tiếng chuông ngân, dừng lại, trở về với hơi thở với bây giờ.
Thở.. thở …và thở
Lắng lòng nghe!
Lắng lòng nghe!
Tiếng chuông mầu nhiệm chở che tâm hồn. C
Lắng lòng nghe lắng lòng nghe..
tiếng chuông vang vọng làm trong sạch lòng. C
Lắng lòng nghe lắng lòng nghe..
tiếng chuông là Bụt gọi ta trở về. C C C

Giải Thiên






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét