Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

Trà Cửa Không


Mùa Đông lạnh cóng rét căm,
Tiểu chuyên giữ việc coi chăm nhà trù.
Sớm mai tuyết đổ sa mù, 
Chú đà thức giấc lu bu nhóm lò,... 
Củi khô bén lửa cháy to, 
Mút lưng ấm nước nấu cho sôi bồng, 
Khay Trà Chú rửa mới xong, 
Nhanh tay pha chế Trà "không" mời Thầy, 
Hiên ngoài Tuyết xuống càng dày, 
Chỉ tay Thầy hỏi : Tuyết này đâu ra? 
Chú thưa :"Thầy hỏi lạ a, 
Tuyết trên Trời xuống chứ là từ đâu" 
Thầy cười: Mây có đủ màu, 
Tuyết một màu trắng ,chỗ nào giống nhau?" 
Tiểu tăng đuối lý gãi đầu: 
"Xin Thầy giải thích cớ sao sự tình" 
Hoà thượng đôi mắt tinh anh, 
Trỏ vào chung nước Trà xanh bảo rằng: 
"Mây kia hơi nước để dành 
Do không khí nóng kết nhanh giữa trời, 
Lâu dần thành giọt mưa rơi, 
Và khi trở lạnh hoá thời giá băng" 
Chú tiểu chưa hết bâng khuâng, 
Thầy liền nhặt một mảng băng thử liền: 
"Con xem tuyết và Trà Thiền, 
Có chung một thể nên liền quyện nhau, 
Mây phơi dưới nắng: đủ màu, 
Tuyết phơi giá rét trắng phau vậy mà!" 
Tiểu cười đáp rất thật thà: 
"Sáng nay Con học "uống Trà cửa Không" 
Trong lòng biển rộng mênh mông, 
Có muôn dòng chảy từ Sông mà thành, 
Trong muôn dòng chảy thác ghềnh, 
Thiên vạn giọt nước trên nguồn tạo ra, 
Thật vi tế nhưng rất bao la, 
Tuần hoàn luân chuyển cao xa nhiệm mầu, 
Phật quang rạng rỡ Địa cầu, 
Hợp duyên ,khế lý thâm sâu từng lời, 
"Trà Không" bài học để Đời, 
Dưỡng nuôi ý chí , đưa người qua Sông, 
Thưa Thầy đệ tử đã thông, 
Lửa tâm sáng giữa trời Đông lạnh lùng, 
Ngoài hiên tuyết vẫn mịt mùng, 
Riêng lòng Chú Tiểu vô cùng hỉ hoan, 
Đông sang thì mặc Đông sang! 

                Mùa Đông năm 2014
                 Diệu Thuỷ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét